Bong da

World Cup

Lăng kính: Khi Daniel Alves mất bình tĩnh

Cập nhật: 23/06/2014 13:57 | 0

Daniel Alves đã dùng cuộc họp báo trước trận gặp Cameroon để phản bác lại những lời chỉ trích mà Alan Shearer dành cho người đồng đội Fred của anh. Có rất nhiều câu chuyện đáng bàn phía sau phản ứng của Alves.

Lăng kính: Khi Daniel Alves mất bình tĩnh
Lăng kính: Khi Daniel Alves mất bình tĩnh
Nhật ký World Cup ngày 23/6
* Lịch World Cup 2014
* Cập nhật danh sách chuyển nhượng mùa Hè 2014

Sau trận hòa 0-0 giữa Brazil và Mexico, Alan Shearer đã đưa ra bình luận của mình về trận đấu. Và ông khẳng định, Fred chính là gánh nặng của đội bóng. Đấy là một nhận định xác đáng và được rất nhiều người đồng tình.

Alves nghe điều đó và anh đã hồi đáp: “Đấy là một trong những bình luận ngây ngô nhất mà tôi từng được nghe. Một cựu cầu thủ lại đi nói những lời như thế về đồng nghiệp của mình là không thể chấp nhận. Tôi thấy hối tiếc vì ông ấy là hạng người như vậy”.

Phát ngôn của Alves mang đầy tính khiêu khích và chính anh mới là người vượt ra khỏi ranh giới cho phép chứ không phải Shearer. Cựu tiền đạo đội tuyển Anh, người có thâm niên dự nhiều giải đấu lớn và là BLV được săn đón hàng đầu, tất nhiên có quyền đưa ra nhận định về một đội bóng. Alves chỉ trích những bình luận của Shearer mới là hành động thiếu tôn trọng bậc đàn anh, xâm phạm đến công việc của người khác. Việc của Alves là đá bóng, việc của Shearer là bình luận. Một cầu thủ đâu thể quản hết những gì người khác nói về mình. Huống chi Fred chẳng cần anh phải bảo vệ. 

Ẩn sau phản ứng của Alves, vì thế, chính là sự căng thẳng. Trận thắng Croatia 3-1 với quả phạt đền tưởng tượng và trận hòa Mexico 0-0 cho thấy mọi thứ đang đi chệch ra khỏi sự tính toán của Brazil. Họ không ngờ mọi thứ khó khăn đến thế. 


Cuộc đọ sức với Cameroon sẽ đánh dấu trận thứ 100 của Brazil tại đấu trường World Cup. Họ rất cần bàn thắng trong trận đấu ấy, vì ngôi đầu bảng và cũng vì vị thế của Selecao trong lịch sử giải đấu này. Trước trận ra quân tại World Cup năm nay, Brazil là đội ghi nhiều bàn nhất lịch sử World Cup với 210 bàn, xếp thứ nhì là Đức với 206 bàn. Sau lượt trận thứ hai, Đức (212 bàn) chỉ còn kém Brazil (213) đúng 1 bàn nữa. Với bạn, đấy chỉ là một con số thống kê. Nhưng với người Brazil, xếp trên Đức ở thông số này là một nghĩa vụ.

World Cup 1970, nơi Pele và các đồng đội vô địch và giữ luôn Cúp Jules Rimet, họ đã chạm đến cột mốc 100 bàn trong khi Đức chỉ có 83 bàn. Vậy mà bây giờ, khoảng cách chỉ là 1 bàn, một dấu hiệu báo động cho “đặc sản” Jogo-bonito của người Brazil.

Sau Olympic 2012 thất bại, LĐBĐ Brazil đã có một quyết định quan trọng: vứt bỏ bóng đá đẹp và mời lại Luiz Filipe Scolari. Trợ lý của Scolari là Alberto Parreira. Đấy là 2 nhân vật từng vô địch World Cup với 2 đội tuyển Brazil thực dụng nhất nhì lịch sử. Giới lãnh đạo của bóng đá Brazil cũng chịu áp lực phải thành công lớn đến mức phải đau lòng vứt bỏ di sản của mình, chấp nhận mang tiếng cải cách nửa vời cùng Mano Menezes, đặt hết niềm tin vào bộ đôi thực dụng để thành công.

Nhưng khó khăn và áp lực đang lớn dần và vượt ngoài dự liệu của họ. Các đối thủ mạnh hơn, cặp đôi tiền vệ trung tâm xuống phong độ nhanh hơn và Fred cũng “cùn” hơn so với chờ đợi. Vòng bảng không phải là vấn đề, nhưng chờ họ ở vòng knock-out là Chile hoặc Hà Lan, đội bóng duy nhất gây ấn tượng cho Jose Mourinho, trên tư cách là BLV của Yahoo, cho đến lúc này.

Cơn giận vô lối của Dani Alves chỉ càng làm cho người ta thấy là anh mất bình tĩnh mà thôi. Và điều ấy tất nhiên không tốt chút nào.


(báo bóng đá)